Mưa xuân
HQVN -
Xuân về theo mưa ướt thấm bờ vai. Muôn hoa trút cánh. Cỏ thơm mơn mởn. Đi trong mưa bụi bay bay mà lòng mong nhớ một thuở xa xôi. Phố phường náo nhiệt, đông vui như vốn có.
Đêm đêm trong tiếng mưa rơi, tàu chuối sau vườn xanh cựa mình thao thức, tiếng côn trùng rỉ rả vọng lại từ cánh đồng xanh, thoảng hương thơm thanh tao dịu dàng, nồng nàn hương xuân, tất cả như mong ước những điều tươi mới của mùa xuân. Mưa mỏng giăng trên khắp các nẻo đường, các làng quê mở hội. Tiếng trống rộn rã sân đình hòa trong mưa bay. Đàn chim sẻ ríu ran trong vườn như đang chờ mùa gặt. Hoa dại nở khắp bờ bãi, dâng đầy sắc màu, tỏa ngát hương thơm. Đâu đó tiếng người râm ran rủ nhau hội hè.
Mưa trắng vẫn bay dịu dàng như vơi đầy, hư thực, làm ướt bờ mi người mộng mư, đậu trên áo ai đang vội bước. Những sợi tơ mong manh ẩn hiện, như có, như không. Dòng sông quê tĩnh lặng hiền hòa, bến cũ vắng, trời im. Cỏ cây vươn mình, đâm chồi, bật mầm, nở hoa. Trên các nẻo đường quê đã vắng bóng trâu, bò chỉ thấy mưa bay. Thu vào tầm mắt là là màu xanh mềm của cỏ, của lúa non. Tôi nhớ những ngày xuân theo mẹ ra đồng, trên bờ cỏ xanh có chú dế vươn râu mơ màng với cảnh đẹp cỏ cây, bỗng thấy tôi chú chui tọt vào hang. Tôi nhìn chú thích thú vô cùng.
Ảnh minh hoạ
Tôi lặng lẽ về với màu vàng của sợi tơ hồng mơ màng trên bờ rào xanh, rung rinh cánh hoa tầm xuân nở đúng hẹn trong mưa tháng giêng. Xa xa luống cải đã trổ ngồng, vạt cải nở hoa vàng miên man. Mưa đem hơi ấm về làng, đánh thức cảnh đồng quê. Trên môi mềm thôn nữ khẽ hát lên bản tình ca mượt mà, sâu lắng chất tình. Mưa rây rây, nhẹ nhàng như âm thầm kéo thời gian chững lại, để mùa xuân đừng vội trôi nhanh.
Nhìn trời phất phới mưa bay mà nhớ những mùa xưa, vai áo mẹ lấm tấm mưa xuân mà mẹ vẫn cần mẫn ra đồng. Nhớ ánh mắt âu lo trong những ngày giáp hạt. Tôi nhớ thương nụ cười rạng ngời của mẹ bên rổ khoai lang gọi đàn con vậy quanh trong hơi nóng vẫn còn bốc lên nghi ngút. Mưa xuân gợi về trong ta bao hoài niệm về những ngày xuân thơ ấu. Khi chiều về hòa trong tiếng mưa xuân vương đầy trên bờ bãi, tôi cùng lũ trẻ quê lội khắp bờ ruộng, các bờ rào cây xanh trong làng hái rau tập tàng về cho mẹ nấu canh cua, canh tôm.
Mưa xuân đậu trên áo ông bạc màu đẫm ướt tự khi nào, mà bao năm qua tôi vẫn thương hoài màu mưa xưa. Giữa cái yên ả mưa bay như rắc những đàn chim én vô tư chao liệng đầy trời, đàn chim sâu tung tăng, líu lo trên cành khế trước nhà. Hoa chanh, hoa bưởi trắng ngà hương bay, hoa xoan chớm bật áo he hé một màu tim tím.
Chiều xuân, tôi thương cả làn mưa nhè nhẹ và khói chiều bay lên từ bếp những ngôi nhà. Anh em tôi đã mang theo bao ước vọng từ bình yên như thế. Chỉ một mai thôi, mưa sẽ dừng lại đâu đó và nắng sẽ lên.
Âm thanh mưa xuân ta không nghe rõ nhưng đã thấm sâu vào ngọn nguồn cảm xúc. Tí tách nẩy mầm, vạt cải đầu hè nở hoa vàng như mặt trời nhỏ. Trong mưa xuân, lòng người dậy lên bao cảm xúc yêu thương và hy vọng.
Tháng giêng mưa bụi, cánh đồng làng xanh thuở thanh bình, vụ lúa đông xuân ôm bờ xanh mởn màu hạnh phúc, cánh cò trắng lượn quanh chiều dường như thương nhớ ai không biết, đợi xuân nồng. Hội ngộ cùng đất trời trong mưa xuân nhè nhẹ mà lòng nghe tiếng thở hạnh phúc của nhân gian.
Lê Văn Huân
Bài viết, video, hình ảnh đóng góp cho chuyên mục vui lòng gửi về bhqdt@baohaiquanvietnam.vn