Điều bí mật của con!

- Mẹ ơi, tại sao buổi tối bố của em Trọng được ở nhà với em ấy, còn bố con thì không?

- Vì bố là bộ đội, bố phải trực ở đơn vị con à!

- Mẹ ơi, nghỉ hè, sao con vẫn phải đi học mà bạn Phương Linh được ở nhà với mẹ bạn ấy?

- Thế mẹ của bạn ấy làm gì hả con?

- Dạ, mẹ bạn ấy bán hàng trước cửa nhà, nghỉ hè bạn ấy được giúp mẹ bán hàng...

- Bác sửa quạt cho nhà mình không phải trực đúng không mẹ?

- Ừ, đúng rồi con, bác ấy làm việc tại nhà.

- Mẹ ơi, con ước gì mẹ chuyển làm nghề bán hàng, bố làm nghề sửa quạt để bố mẹ được ở nhà với con!      

***
Những câu nói ngây thơ của cô con gái 5 tuổi nhiều khi khiến tôi thấy chạnh lòng. Như bao đứa trẻ khác, con gái tôi cũng luôn mong bố mẹ có nhiều thời gian ở bên cạnh, vui chơi cùng mình. Nhưng vì nhiệm vụ, chồng tôi công tác xa nhà. Còn tôi công việc cơ quan, việc gia đình, chăm sóc hai con nhỏ đã chiếm gần hết quỹ thời gian nên không thường xuyên đáp ứng nhu cầu chính đáng của con được...

Những hôm cuối tuần bố được về, thường bố về vào lúc tối muộn ngày thứ 6. Dù tôi đã bảo con lên giường ngủ sớm nhưng cũng biết rằng, bé chỉ nằm im thế thôi chứ vẫn thức đợi bố về. Chỉ nghe tiếng xe máy ngoài cửa là bé đã bật dậy chạy ra đón bố. Những ngày bố ở nhà, mẹ bị ra rìa, cái gì cũng bố, bố. Con bảo, mẹ phải chăm em nên con chơi với bố.

Khi bố chuẩn bị trở lại đơn vị, bao giờ bé cũng hỏi một câu: Cuối tuần bố có về với con không? Bố bảo: Tuần này bố về với con rồi, tuần sau bố phải trực để chú khác được về nhà, con của chú ấy cũng mong chú về giống như con mong của bố vậy!

Bé nói: Vâng, con hiểu rồi! nhưng nước mắt vẫn ngấn trên mi. Để động viên con, chồng tôi đã vận dụng một câu chuyện thiếu nhi của tác giả Thanh Nga và nói với bé rằng:

- Có một bí mật giúp con những khi bố không ở bên, con vẫn cảm thấy như đang có bố bên cạnh.

- Điều đó là gì vậy bố?

- Điều bí mật ấy là “Bàn tay có nụ hôn”!

Nói rồi, anh nắm lấy bàn tay trái của con và xòe những ngón tay bé xíu của bé ra. Anh cúi thấp xuống, đặt một nụ hôn vào chính giữa lòng bàn tay con và mỉm cười:

- Bây giờ thì mỗi lúc con cảm thấy sợ hãi, lo lắng, con hãy áp bàn tay này vào má và con sẽ cảm thấy lúc nào bố cũng ở bên con.

Anh nhẹ nhàng khép những ngón tay của bé lại và bảo:

- Từ giờ trở đi, con đừng để mất nụ hôn này nhé! Nhưng con có biết điều kỳ diệu này không, kể cả khi con rửa tay thì nụ hôn ấy cũng không bị mất đi đâu!

Bé xòe bàn tay phải ra cho mẹ và nói:

- Mẹ đặt nụ hôn vào bàn tay con đi!

Con bé rất yêu đôi bàn tay có nụ hôn của mình. Bây giờ bé biết rằng tình yêu thương của bố mẹ dành cho bé sẽ theo bé đi đến bất cứ nơi đâu...

Rồi bé quay sang bố mẹ thì thầm:

- Bố mẹ đưa tay cho con nào!

Bé nắm lấy bàn tay của bố mẹ, khẽ đặt những nụ hôn thật lâu vào chính giữa bàn tay và thủ thỉ:

- Bây giờ bố mẹ cũng có “Bàn tay có nụ hôn” rồi nhé! Khi bố ở đơn vị, mẹ ở cơ quan, nếu bố mẹ nhớ con thì hãy áp bàn tay này vào má nhé, con sẽ ở bên cạnh bố mẹ, con yêu bố mẹ lắm!

Mai Liên

Bài viết, video, hình ảnh đóng góp cho chuyên mục vui lòng gửi về bhqdt@baohaiquanvietnam.vn