Biển vào xuân
HQ Online -
Mùa xuân đang về, ta lắng nghe giữa đất trời những cung bậc cảm xúc, những giai điệu mênh mang, lan tỏa. Núi rừng miền thượng hoa dã quỳ bung nở, hương cà phê ngan ngát, phía mặt trời biển cũng vào xuân…
Việt Nam, đất nước bên bờ sóng! biển gần gũi đồng hành với con người trên hành trình suốt chiều dài đất nước. Biển thân yêu, lúc ngang tàng dữ dội bão giông, lúc ưu tư hiền hòa, sâu lắng. Thuở xưa, cha Lạc Long Quân đã đưa các con về với biển. Con thuyền ấy đã vượt qua sóng cồn, bão giật diệt Ngư Tinh, Điểu Tinh để thành Cổ tích lay động đến bây giờ. Mùa xuân trải dài trong ta niềm suy tưởng, lãng du lên đại ngàn tìm mẹ, xuôi về phía bể cùng cha. Từ Phong Châu đất tổ, đến Châu thổ Sông Hồng, xuôi Phương Nam mạch nguồn ấy đã hướng về phía biển và hôm nay cho cháu con tự hào kiêu hãnh, cho biển Việt Nam sánh vai cùng với năm châu.
Trang trí tết bên cột mốc chủ quyền đảo Song Tử Tây
Biển miền Trung, câu ví giận thương nghe xao lòng đến thế, biển quê mình vẫn phong trần đằm thắm, rám trái như cuộc đời cha, trĩu nặng câu dân ca như lòng mẹ. Đã bao đời nay biển và người dân quê tôi vẫn một mực thủy chung, gắn bó, đói no bám biển. Đạn lửa, bão giông… vẫn không lay nổi lòng người, lòng biển. Mùa xuân mới đang về, biển miền Trung hôm nay đã dần vơi hiểm họa. Dường như những cơn mưa và trận lũ đầu đông năm qua đã trút xuống quê hương và biển, sau những mất mát thương đau thì thiên nhiên cũng có phần dịu đi và bù đắp thêm cho biển những vị ngọt phù sa. Vượt đèo Ngang, biển Nhật Lệ đây rồi! Biển chẳng phụ lòng cha sau một chuyến đi xa, những mẻ cá tươi nguyên vui trong mắt mẹ rạng ngời. Quảng Bình ơi! Gió xuân về nghe dao diết giọng hò khoan. Về Cửa Việt, Cửa Tùng đã dập dìu xôn xao bến cảng. Lữ khách đã tìm về cửa trước, cửa sau, những ngư dân Do Hải, Vĩnh Hòa… đang hồ hởi chuẩn bị cho một mùa cá đầu năm. Chúng ta lại về thăm sông Hương, núi Ngự, thanh thản bước chân trên dải cát biển Lăng Cô, nghe câu “răng, mô” nhẹ nhàng của người con gái Huế và tà áo dài duyên dáng trong lễ hội ngày xuân.
Nha Trang, vịnh biển uốn cong như eo thon người thiếu nữ, bức tranh đa màu miên man trong thế núi hình sông, non xanh nước biếc sơn thủy hữu tình. Bán đảo Cam Ranh, những người lính tuổi mươi chín đôi mươi thao thức nằm gối đầu bên bờ sóng cảm nhận chút mặn mòi, chát mặn; thả lòng mình theo cánh én chao về Hòn Ngoại, Hòn Mun…
Tháng Giêng đến bất ngờ, lòng người lại thao thức dõi về phía cuối trời, nơi ấy bây giờ đồng đội cũng vào xuân. Trường Sa thân yêu! Những lộc chồi bật lên vời vợi, hoa phong ba trắng muốt, lá bàng vuông xanh hòa vào sắc biển, hoa muống biển tím trời thương mắt người thương. Những chuyến tàu cuối năm ra đảo mang theo tình yêu và nỗi nhớ diết da, với những món quà thơm thảo từ đất liền yêu dấu gửi ra ngoài ấy ta càng hiểu, càng thương. Trên cầu tàu trong cuộc chia tay với những người lính biển hành quân ra đảo, bên tôi anh bạn thơ Xuân Tình đã thốt lên dòng cảm xúc thay cho điều muốn nói “Đi bên em giữa xôn xao màu áo- Cánh mai rừng khát cháy cả giêng hai”...
Ơi biển Việt Nam, ơi sóng Việt Nam! Lòng ta đang cùng cảm nhận một mùa xuân tươi mới, trong chút se lạnh và tiếng sóng gầm miền cực Bắc, dạt dào mênh mang miền Trung và mơn man sắc nắng vàng của dải đất phương Nam ta chợt nhận ra lòng người, lòng biển cũng vào xuân.Trang trí tết bên cột mốc chủ quyền đảo Song Tử Tây.
Duy Hoàn
Bài viết, video, hình ảnh đóng góp cho chuyên mục vui lòng gửi về bhqdt@baohaiquanvietnam.vn