Trường Sa ơi...

HQVN -

Nắng Thu vàng dịu dàng trên con đường xứ biển. Tiếng trống trường náo nức báo hiệu ngày khai giảng năm học mới bắt đầu. Mấy tháng nghỉ hè tránh dịch Covid, em cũng không tới trường, nay chợt ngỡ ngàng trước cây bàng quả vuông trồng trong khoảng sân trước lớp học của em đã ra hoa và kết trái. Nhìn tán cây xanh biếc và những quả bàng vuông óng lên dưới nắng Thu, lòng em xao xuyến, bâng khuâng.

Anh ơi! Cây bàng quả vuông mà anh đem về tặng vợ từ đảo Trường Sa giờ đã sai hoa kết trái rồi anh ạ! Em nhớ lắm buổi chiều thẫn thờ ngắm màu hoa muống biển tím nhạt nhòa, nghe biển vỗ vào bờ cát, lòng thiên di theo cánh hải âu. Trong em, nỗi nhớ chồng lại đầy lên cồn cào như thủy triều ngày bão. Mình ơi! Vợ lính thì thời nào cũng thế anh nhỉ? Nhất là vợ lính biển phải không anh?

Hoàng hôn tím, nước mắt em trào dâng, em như thấy giọng nói trầm ấm gọi tên mình loang trong sóng biển. Em òa khóc… Em mong anh về! Anh đã về và mang theo cây bàng quả vuông của Trường Sa. Anh đã về mang theo nụ cười hạnh phúc, mang về những khát khao trong em.

Em muốn trồng cây bàng quả vuông ở sân nhà để như lúc nào cũng được nghe thấy tiếng sóng của Trường Sa, được gặp nụ cười ấm áp, ánh nhìn chan chứa yêu thương của anh. Nhưng em đã không đành lòng giữ cây bàng quả vuông cho riêng mình, khi giờ văn của em trên lớp nói về biển, đảo, nói về cây bàng quả vuông mà học sinh không biết cây đó như thế nào. Em đành trồng cây bàng quả vuông trên sân trường cũng như anh luôn bên em trong mỗi giờ lên lớp. Hoa bàng quả vuông cứ âm thầm hút sương sa và nắng lửa, lặng lẽ sinh sôi, bung lụa khoe sắc dưới trăng rồi kết thành trái xinh neo đậu bao tình cảm của thầy trò trường em dành cho người lính đảo.

Khách đất liền ra thăm đảo. Ảnh: Minh họa

Anh về với em rồi anh lại đi, mang theo bao nhớ thương của em và con. Mang theo bao nhiêu cái trở mình đêm lạnh, em hồi hộp, âu lo mỗi khi bão táp tràn qua đảo. Em cứ lo khi hanh hao gọi gió Đông về, trên đảo anh và đồng đội sẽ thiếu rau xanh, thiếu nước ngọt, thiếu tiếng vợ hiền thân thương. Anh kể trên đảo cũng có chùa, khi nghe tiếng chuông chùa giữa đại dương mênh mông chắc hẳn anh sẽ rất nhớ nhà, nhớ em và con nhiều lắm phải không anh? Anh biết không, có lần con mình còn dẫn lũ bạn cùng lớp đến trước cây bàng quả vuông trên sân trường và tự hào nói rằng: “Cây này bố tớ đem về từ đảo Trường Sa đấy”.

Mùa Thu thắp lên trong mắt học trò biết mấy tin yêu. Nơi đảo xa chắc anh cũng đang nhớ về đất liền, anh nhỉ? Anh có biết không, con mình cũng đang thắp lên một ước mơ xanh đấy! Con bảo với em sẽ cố gắng học tốt để sang năm thi vào Học viện Hải quân. Con muốn trở thành một sĩ quan Hải quân để cùng bố bảo vệ biển, đảo quê hương. Nơi anh tới là đảo xa, nơi anh đến là tình yêu Tổ quốc và tình yêu của chúng mình đang thắp lên một tình yêu, một ước vọng được trở thành người chiến sĩ Hải quân.

Gió Thu vẫn mơn man trên những bờ cát dài vô tận, hoa muống biển miền chân sóng tím cùng nỗi nhớ, em lại muốn mình vỗ cánh bay theo những cánh hải âu đến với Trường Sa mặn mòi sóng biển, gặp nụ cười anh rạng rỡ giữa trùng dương. Em muốn gửi Thu đi cùng với biển, cho heo may dệt tím yêu thương. Em gửi tình yêu theo gió đến với anh-người lính Trường Sa.

      Lê Hà Ngân

Bài viết, video, hình ảnh đóng góp cho chuyên mục vui lòng gửi về bhqdt@baohaiquanvietnam.vn