Tỏa ngát hương hoa loa kèn

HQVN -

Tháng Tư năm nay mưa nắng thất thường, cái rét nàng Bân vẫn đượm nồng, lạnh ngắt. Cả nước đang đồng lòng cùng nhau phòng, chống dịch bệnh Covid-19, mong mỏi rằng 30-4 đất nước sẽ vượt qua dịch bệnh và cùng nhau hát khúc khải hoàn ca. 

Em và anh, chúng ta mỗi người một nhiệm vụ. Những ngày này em biết anh cũng đêm ngày mong ngóng nơi đảo nhỏ. Mong cho dịch qua mau, để cô giáo anh yêu nơi đất liền lại đến trường cùng trò nhỏ, cho vơi đi nỗi nhớ anh, nỗi nhớ tháng Tư kỷ niệm phải không anh!

Ảnh minh họa

Anh yêu thương!

Có lẽ vì những thất thường không mong đợi đó mà hoa loa kèn cũng trở lên hiếm hoi đến lạ. Bác chủ vườn hoa đất Lũng, TP. Hải Phòng không quên cô giáo nhỏ của anh yêu loa kèn đến nhường nào. Nên em cũng có được một bó sum suê, nụ hoa uốn cong mình bẽn lẽn, e ấp khép sau những tán lá. Bác bảo năm nay thời tiết thay đổi nhiều, bông nhìn tuy nhỏ nhưng nở rộ trắng muốt tinh khôi… Quả là như vậy, tháng Tư bỗng như ngập tràn trong căn phòng nhỏ. Ngắm vẻ đẹp tinh khôi của mỗi bông hoa em thấy bâng khuâng nỗi niềm và hoài niệm về những ngày xưa cũ. Nhịp đập con tim em- cô gái tháng Tư xúc cảm hơn bao giờ hết, hạnh phúc là được người thương tặng bó hoa gói vội, tỏa hương loa kèn trắng tinh khôi.

Mà cái rét nàng Bân đến muộn, mưa lại tí tách bên ngoài làm cho con người ta luôn nghĩ đang là không khí của cái rét mưa thâm gió bấc. Loa kèn năm nay nở không đợi nắng vàng, không đợi gió heo may, không đợi phố xá ồn ào, giục giã. Loa kèn nở để lòng người trông mong, chờ đợi một điều kỳ diệu sẽ đến, dịch sẽ qua đi, cuộc sống của muôn dân lại yên bình, hối hả, em thơ lại cắp sách đến trường, nhà máy, phân xưởng rộn ràng sản xuất, phố xá nhộn nhịp xe qua. Cô giáo của anh cũng được đến trường trong bộ áo dài tha thướt.

Ngắm loa kèn tinh khôi, rồi nhớ anh, em thấy lòng mình thật nhẹ nhõm, ấm áp. Cuộc sống như một bức tranh muôn màu, em tin rằng ở đó chúng mình đã cùng tạo thành những miếng ghép đẹp nhất để dành cho những khoảnh khắc tốt đẹp của cuộc sống này. Cảm ơn anh, người lính nơi đảo xa, anh đã đến bên em để cho em biết được mình đã yêu và được yêu như thế. Màu hoa loa kèn ấy, không kiêu sa, không rực rỡ, nhưng lại khiến lòng người luôn bâng khuâng, mong chờ điều gì đó... Phải chăng, sự trắng trong đến nao lòng này lại len lỏi sâu vào từng nhịp tim đang thao thức, mong chờ về tháng Tư lịch sử phải không anh!

Mai Khanh

Bài viết, video, hình ảnh đóng góp cho chuyên mục vui lòng gửi về bhqdt@baohaiquanvietnam.vn