Thơ Trung thu

Trung thu có tự thuở nào

Từ miền cổ tích, đồng dao ơi à!

Tương truyền sử sách tinh hoa

Chuyện xưa, tích cũ xót xa cõi lòng.

 

Có chàng Hậu Nghệ thần công

Nỏ thần bắn rụng chín ông mặt trời.

 Hằng Nga xinh đẹp tuyệt vời

Thầm yêu Hậu Nghệ nhận lời phu thê.

 

Gặp Vương Mẫu (*) chàng tỉ tê

"Trường sinh bất tử" xin về cầu yên.

Bồng Mông một kẻ giả điên

Tâm xà đột nhập hậu viên ép nàng.

 

Đòi trao "bất tử" của chàng

Hằng Nga yếu thế vội vàng uống ngay.

Thế rồi người nhẹ như bay

Nàng rời trái đất cưỡi mây lên trời.

  

Hằng Nga đức độ cao vời

Vượt qua ranh giới, từ người thành tiên.

Khổ đau Hậu Nghệ gọi tên

Bóng trăng cử động, vợ hiền đó sao?

 

Mênh mông, cô quạnh, giá băng

Thương cha, nhớ mẹ cắn răng một mình.

Tiều phu - chú Cuội thấu tình

Lá đa "cải tử hoàn sinh" bao người.

 

Chẳng ai tính hết sự đời

Bỗng nhiên gió thổi rụng rời chân tay.

Cây đa, chú Cuội cùng bay

Mặt trăng lạnh lẽo càng day dứt lòng.

 

Trung thu sum họp bên nhau

Tích xưa truyền lại ngàn sau răn đời.

Nghĩa nhân, tiết hạnh rạng ngời

Muôn dân, trăm họ rọi soi sửa mình.

Lê Cao Thịnh

(*) Vương Mẫu Nương Nương là vị thần tượng trưng cho trường thọ, phú quý, nét đẹp cao quý thanh lịch.

Bài viết, video, hình ảnh đóng góp cho chuyên mục vui lòng gửi về bhqdt@baohaiquanvietnam.vn