Tháng Mười, tháng của vội vã thu đi
Trên con phố Phan Đình Phùng, dưới bầu trời mùa thu Hà Nội, dường như tôi đã tìm thấy một khoảnh khắc đầy lãng mạn và sự thay đổi trong tâm hồn…
Khi xưa, con đường Phan Đình Phùng vốn là một phần không thể thiếu trong cuộc sống tấp nập của tôi. Lái xe mỗi ngày qua con phố này, tôi không bao giờ tập trung vào những chi tiết xung quanh. Đường phố nhộn nhịp, những hàng cây xanh mướt và những tòa nhà cổ kính dường như đã trở nên vô nghĩa trong mắt tôi. Kỳ thực, trong suy nghĩ của tôi bấy giờ, con đường này chỉ xuất hiện như một đoạn đường trung tâm, không hơn không kém. Có lẽ cũng bởi vậy mà những thứ đẹp đẽ, tinh tế cũng trôi qua như những bông hoa đang khẽ rụng.
Tuy nhiên, phải mãi cho đến khi tôi quyết định nghỉ việc, đến khi mọi thứ trở nên chậm rãi hơn, thời gian mới dành cho riêng tôi. Tôi mới bắt đầu cảm nhận được vẻ đẹp đích thực của phố Phan Đình Phùng vào thu. Có lẽ chính sự thay đổi trong tâm hồn đã mở ra cho tôi một cánh cửa đến một thế giới hoàn toàn mới. Mùa thu tại phố Phan Đình Phùng trở nên mê đắm, lâng lâng và thấu hiểu. Bây giờ, tôi không còn đi qua con phố này trong sự vội vã, hối hả, mà dừng lại, để thấu hiểu từng chi tiết.
Tôi ngồi lặng, nhìn dòng người đi qua, bỗng thấy nụ cười của mình ẩn hiện trong mùa thu năm ấy. Tháng năm ấy vẫn rất bồi hồi với cảm giác ngọt ngào pha lẫn vấn vương. Minh họa: Tô Ngọc
Đường phố những ngày này không còn nhiễu nhương và hối hả, mà trở nên yên bình, thảnh thơi hơn. Tôi tắt máy, gửi xe và thong dong đi bộ trên con phố này. Mọi thứ trở nên sống động hơn trong ánh nắng mặt trời mùa thu. Tôi nghe thấy tiếng lá rơi nhẹ nhàng, tiếng máy ảnh tanh tách và tiếng của con người trong cuộc sống hàng ngày. Con phố năm ấy trở thành một bức tranh hoàn hảo, kết hợp giữa sự yên bình của thiên nhiên và sự sống động của cuộc sống đô thị.
Mỗi bước đi qua con phố Phan Đình Phùng giờ đây đều trở thành một trải nghiệm mới, đem đến cho tôi những cảm xúc lạ thường. Những cơn gió nhẹ thoảng qua như đôi tay vô hình vuốt ve tâm hồn, làm tan biến mệt mỏi cuộc sống bận rộn ngoài kia. Cảnh phố tràn ngập sắc màu vàng cùng những cơn gió nhẹ đưa lá rơi, hòa quyện vào hương sắc của phố xá, tạo nên một bức tranh huyền ảo, lãng mạn như trong mơ.
Sau khi chậm rãi bước từng bước ngắm nhìn con phố, hít hà không khí trong lành, cảm nhận sự sống bằng tất cả các giác quan, tôi dừng lại tại một quán cà phê nhỏ ở góc phố, nơi tôi thường bỏ lỡ trong những năm trước. Từ cửa sổ, tôi nhìn ra và thấy bức tranh tuyệt đẹp của con phố Hà Nội vào mùa thu. Làn gió se lạnh vuốt qua mái tóc, làm tôi nhớ đến tôi của những năm tháng trước đây và nhớ về những kỷ niệm xưa cũ. Tôi chợt nhận ra rằng, tôi đã bỏ lỡ một thứ quý báu trong cuộc sống là thời gian. Nhưng giờ đây tôi không còn nằm trong cuộc đua với thời gian, mà tôi đang sống trong thời gian đó.
Con phố Phan Đình Phùng dường như đang kể lời yêu thương của mùa thu qua từng góc nhỏ, qua mỗi bức tường cổ kính. Mùa thu đã nở rộ tại đây, và tôi, một người đã từng đánh mất nó, bây giờ đã nhớ về nó với sự thương nhớ và bồi hồi trong trái tim.
Với tôi, mùa thu Hà Nội không chỉ là thời gian của lá vàng rơi và gió heo may se lạnh mà còn là thời điểm để tìm thấy lãng mạn trong cuộc sống và để thư giãn trong từng khoảnh khắc. Kỳ thực mùa thu Hà Nội không chỉ đẹp về hình thức, mà còn đẹp về cảm xúc, đẹp trong từng khoảnh khắc mà ta sống và yêu thương. Từ con phố Phan Đình Phùng, tôi học được rằng, đôi khi, chỉ cần dừng lại, cảm nhận và thấu hiểu, cuộc sống sẽ trở nên tươi đẹp hơn nhiều.
Nhưng có lẽ không chỉ tôi, trong cuộc sống hối hả ngoài kia, cùng gánh nặng cơm áo gạo tiền trên vai, có không ít người đã bỏ lỡ mùa thu Hà Nội và khi giật mình nhận ra thì mùa thu đã qua tự bao giờ.
Con phố Phan Đình Phùng dường như đang kể lời yêu thương của mùa thu qua từng góc nhỏ, qua mỗi bức tường cổ kính. Mùa thu đã nở rộ tại đây, và tôi, một người đã từng đánh mất nó, bây giờ đã nhớ về nó với sự thương nhớ và bồi hồi trong trái tim. Minh họa: Tô Ngọc
Trong cuộc sống, có những khoảnh khắc mà ta có thể bỏ lỡ, nhưng cũng có những khoảnh khắc mà ta có thể tận hưởng và ghi nhớ. Mùa thu Hà Nội là một trong những khoảnh khắc đó, là một cái gì đó đặc biệt, tinh tế và lãng mạn trong cuộc sống bận rộn của chúng ta. Chính trong sự thay đổi của tâm hồn và trong việc dừng lại để cảm nhận, ta có thể tìm thấy vẻ đẹp của mùa thu và biến nó thành một phần đáng quý trong cuộc đời.
Vì vậy, hãy để mùa thu Hà Nội vẫn vấn vương trong tim chúng ta, để nó luôn là nguồn cảm hứng cho cuộc sống, là nguồn sức mạnh cho tình yêu. Hãy để mùa thu Hà Nội luôn là một phần quý báu trong cuộc đời, nơi chúng ta có thể trở về mỗi khi cần một chút lãng mạn và sự vấn vương. Mong rằng dưới bầu trời mùa thu Hà Nội, ai trong chúng ta cũng có thể tìm thấy sự lãng mạn và thương nhớ trong cuộc sống của mình.
Như một câu chuyện đầy cảm xúc, mùa thu Hà Nội đã biến đổi cuộc sống của tôi từ một tình yêu bỏ lỡ thành một tình yêu được tìm thấy. Có phải em mùa thu Hà Nội? Có, chính tôi đã tìm thấy mùa thu trong lòng mình và đó sẽ luôn là một phần đẹp của cuộc sống mà tôi sẽ giữ mãi trong trái tim.
Theo QĐND điện tử
Bài viết, video, hình ảnh đóng góp cho chuyên mục vui lòng gửi về bhqdt@baohaiquanvietnam.vn
- Vùng 3: Giao nhiệm vụ cho lực lượng tham liên hoan nghệ thuật quần chúng - ( 23-11-24 01:00 )
- Bế mạc liên hoan nghệ thuật quần chúng Quân chủng Hải quân năm 2024 - ( 20-11-24 10:00 )
- Quân chủng Hải quân khai mạc Liên hoan nghệ thuật quần chúng năm 2024 - ( 18-11-24 10:00 )
- Rau càng cua - ( 17-11-24 08:00 )
- Trung tâm Huấn luyện Vùng 4 tổ chức tọa đàm thanh niên - ( 15-11-24 01:00 )