Nhờ gió biển gửi đến em ngàn nụ hôn

HQVN -

Lá thư này anh viết cho em trong một ngày đầy nắng và gió. Mùa hạ nơi đây đỏng đảnh như một nàng thiếu nữ, lúc giận hờn với cái nắng chói chang, khi lại yếu mềm trong cơn mưa rào hối hả. Gió biển ùa về mang theo vị mặn của mẹ biển cả, tôi luyện cho những người lính hải quân màu da rám nắng. Không biết khi đọc được những dòng chữ này, em có nghe thấy tiếng vỗ rì rào nơi đầu ngọn sóng, dư vị mặn nồng của biển đảo hay không?

Gửi em, cô gái của người lính biển!
Lá thư này anh viết cho em trong một ngày đầy nắng và gió. Mùa hạ nơi đây đỏng đảnh như một nàng thiếu nữ, lúc giận hờn với cái nắng chói chang, khi lại yếu mềm trong cơn mưa rào hối hả. Gió biển ùa về mang theo vị mặn của mẹ biển cả, tôi luyện cho những người lính hải quân màu da rám nắng. Không biết khi đọc được những dòng chữ này, em có nghe thấy tiếng vỗ rì rào nơi đầu ngọn sóng, dư vị mặn nồng của biển đảo hay không?

Miền ký ức dội về trong tâm trí của người lính Cụ Hồ, anh nhớ ngày mới nhận nhiệm vụ canh giữ Trường Sa – quần đảo máu thịt của quê hương cũng là lúc mối tình hai đứa mình chớm nở.
Anh để tình yêu Tổ quốc mình trong lồng ngực 
Cạnh tình yêu em chưa một lúc tách rời 
Nhưng thân xác anh chỉ có một thôi
Tổ quốc cần anh rồi, em ơi, anh đi nhé...


Khoảnh khắc chia ly, nước mắt em rơi, đôi tay bịn rịn…Có một quy luật của tình yêu không thể nào cưỡng lại: những người yêu nhau luôn khao khát được ở bên nhau. Nhưng em biết không, trái tim anh chia làm hai nửa, một nửa cho em và một nửa cho Tổ quốc yêu thương.
Anh biết, khi chấp nhận yêu một người lính đảo là em đã nguyện hy sinh cái quyền được ích kỷ, được hờn ghen mà tình yêu vốn có, là em đã tự phong danh hiệu can đảm và mạnh mẽ cho mình. Con thuyền rẽ sóng ra khơi, bóng hình em cứ bé dần trong lưu luyến…Biển một bên và em một bên. Biển chính là nơi gửi gắm biết bao tâm sự vui buồn của đời người, em chính là nơi anh gửi gắm yêu thương và nỗi nhớ. Hai mối tình tưởng như tách biệt nhưng lại hòa quện vào nhau thành một tình yêu lớn, anh đi bảo vệ Tổ quốc nhưng cũng là bảo vệ cho công chúa bé nhỏ của anh.
Em hãy yên tâm nhé, nơi hải đảo xa xôi không có ánh điện nguy nga như chốn phồn hoa đô thị, nhưng ánh lửa yêu thương lại chưa khi nào nguội tắt. Có những đêm khuya anh đứng gác, ngước lên thấy cả một rừng trăng sao tỏa sáng lung linh, cảm giác như với tay là chạm đến bầu trời. Ước gì anh có thể hái một ngôi sao xinh đẹp ấy, gửi về đất liền nơi có người con gái anh yêu.

Em hãy yên tâm nhé, nơi hải đảo xa xôi, xa em, xa gia đình, nhưng các anh luôn có những người đồng đội, tuy không cùng huyết thống nhưng trái tim lại có chung dòng máu Lạc Hồng. Mỗi người đến từ một miền quê, mang một nét tính cách khác nhau nhưng tất cả đều giống nhau ở lý tưởng sống và khát vọng hiến dâng mình vì Tổ quốc thân yêu.
Em hãy yên tâm nhé, anh đi chặng đường xa mới cảm nhận được vẻ đẹp bao la, hùng vĩ của đất nước mình. Biển Đông rộng và hiền hòa lắm, sóng muôn đời vỗ đều vào bãi đá như muốn hát lên khúc trường ca tráng lệ ca ngợi Tổ quốc mình. Từng chiều, cánh chim hải âu chao nghiêng như làm duyên làm dáng, như báo hiệu an lành và hòa bình sẽ mãi ngự trị trên lãnh thổ Việt Nam. Vì sự thật sẽ là vĩnh cửu, Hoàng Sa – Trường Sa mãi mãi là máu thịt của đất nước mình.

Em là cô gái của người lính biển, vì thế phải sống hết mình với tinh thần thép, chăm chỉ học hành và tự biết chăm sóc bản thân. Anh bảo vệ biên cương hải đảo còn em xây dựng Tổ quốc lớn mạnh, đẹp tươi. Tổ quốc bình yên thì tình yêu chúng mình sẽ bền chặt, đơm hoa kết trái. Nếu có nhớ anh, hãy gửi nỗi nhớ ấy qua những cánh thư tay, để anh được nâng niu những yêu thương em để lại qua từng dòng chữ, để anh có thêm sức mạnh hoàn thành sứ mệnh cao cả được giao.
Nhờ gió biển gửi đến em ngàn nụ hôn!
                                                                                                                                                    Đinh Hoài Nam

Bài viết, video, hình ảnh đóng góp cho chuyên mục vui lòng gửi về bhqdt@baohaiquanvietnam.vn