Mênh mang ký ức tuổi thơ

Có lẽ, trong cuộc đời mỗi con người, tuổi thơ là quãng thời gian tươi đẹp nhất, vô tư nhất, chẳng toan tính muộn phiền, chẳng lo lắng, ưu tư. Ở đó có miền ký ức ngọt ngào, bình yên, giản dị, vừa trong trẻo, hồn nhiên, vừa ngây ngô, tinh nghịch của những ngày thơ dại...

Tuổi thơ tôi là một góc trời quê thanh bình có con ngõ nhỏ ngoằn ngoèo, cánh cổng tre xiêu vẹo, hàng dâm bụt rậm rịt những búi dây tơ hồng vàng ươm, nhà ngói ba gian rêu mốc, cũ kỹ bên giàn hoa thiên lý. Nơi ấy ăm ắp tình yêu của ông bà, lòng vị tha của cha, tình thương của mẹ. Đó là quãng thời gian tôi sống an nhiên, vô lo vô nghĩ, dại khờ, nông nổi giữa vòng bao bọc của những người thân trong gia đình.

Chiến sĩ viết: Mênh mang ký ức tuổi thơ

Ảnh minh hoa: phunuquandoi.vn

Tuổi thơ tôi là những buổi chiều cùng lũ bạn chăn trâu đầu trần, chân đất nghêu ngao: “Ai bảo chăn trâu là khổ...”, “Chú Cuội ngồi gốc cây đa/ Để trâu ăn lúa gọi cha ời ời/ Cha còn cắt cỏ trên trời/ Mẹ còn cưỡi ngựa đi mời quan viên/ Ông thì cầm bút, cầm nghiên/ Ông thì cầm tiền đi chuộc lá đa”... Vài đứa tóc rối bù, mặt mũi lấm lem, đôi mắt sáng long lanh đuổi theo cánh chuồn chuồn chao liệng giữa cánh đồng quê. Cơn gió nhún nhảy theo nhịp chân con nít, mùi khói thoang thoảng thơm hương đồng nội nhẹ nhàng bay vào nụ cười giòn tan trong nắng vàng lung linh.

Tôi nhớ mãi ngày Quốc tế Thiếu nhi năm ấy, tôi và chúng bạn tíu tít nhặt đá sỏi, gạch vụn để chơi ô ăn quan. Những bàn chơi được kẻ chằng chịt khắp sân. Chơi được một lúc là cả lũ quay ra quậy phá, cãi nhau om tỏi. Chán, mấy đứa nắm tay nhau xếp thành vòng tròn, cùng hát vang: “Trẻ em hôm nay, thế giới ngày mai/ Đó là vần thơ, cũng là câu hát/ Trẻ em hôm nay, thế giới ngày mai/ Xin được nhắc ngàn lần hơn thế...”. Quà chỉ là đôi ba cái kẹo, một cái bút chì, một cuốn vở tập viết, nhưng đứa nào đứa nấy vẫn cứ háo hức, mong chờ.

Đêm trăng tuổi thơ vằng vặc tha thiết, tôi nằm trong vòng tay mẹ, thầm nghe mùi hương hoa thiên lý dịu ngọt, thanh khiết len vào gian nhà nhỏ và cảm nhận tình tiết hấp dẫn của thế giới cổ tích. Ở đó có hình bóng thánh thiện của ông bụt, bà tiên, có người nông dân hiền lành, chất phác, có kẻ độc ác, xấu xa đã bị trừng trị. Những câu chuyện cổ tích mẹ kể tựa như lời ru ngọt ngào, kỳ diệu đưa tôi vào giấc ngủ êm ái...

Năm tháng qua đi, khi đã khôn lớn, trưởng thành, lập nghiệp nơi đất khách quê người, có những lúc, tôi tạm gác lại những bon chen, muộn phiền của cuộc sống để nghe trái tim xao xuyến nhớ về kỷ niệm một thời tuổi thơ-miền ký ức ngọt ngào, mênh mang thương nhớ.

Đỗ Mai Hương

Bài viết, video, hình ảnh đóng góp cho chuyên mục vui lòng gửi về bhqdt@baohaiquanvietnam.vn