Hương tháng Ba

Tháng Ba trên đảo nhỏ.

Ngoài kia con nắng trải vàng gay gắt. Sóng vỗ vào chân đảo dập dềnh, bọt tung trắng xóa. Gió vi vút bên tai. Nhưng đâu đây trong con vẫn hoang hoải hương hoa bưởi nồng nàn nơi đầu ngõ nhà mình… Con nhớ mẹ, mẹ ơi!

Thế là đã 3 mùa hoa bưởi rồi con không còn có mẹ. Mẹ có biết những ngày tháng Ba đến, con lại thèm được ôm mẹ, được hít hà hương bưởi nhẹ nhàng trên mái tóc dài mượt dài của mẹ. Con nhớ mẹ đến quay quắt mẹ ơi!

Căn bệnh quái ác đã cướp đi vĩnh viễn mẹ của con. Sau cú sốc tinh thần quá lớn ấy, con gắng gượng, quyết tâm thi tốt nghiệp với kết quả tốt nhất và tình nguyện xung phong nhập ngũ để trở thành người chiến sĩ Hải quân như mẹ hằng mong muốn.

Nhớ khi xưa còn bé, mẹ dạy con vẽ. Lần đầu tiên mẹ dạy con là cách vẽ hình người, rồi vẽ hình chiến sĩ Hải quân đang bồng súng canh gác nơi hải đảo xa xôi. Bài học đó luôn in đậm trong ký ức của con. Và hôm nay đây, con đã trở thành chiến sĩ Hải quân thực sự, đang thực hiện nhiệm vụ cao cả mà Đảng, Nhà nước, Quân đội và Nhân dân giao phó nơi đảo xa. Mẹ ở trên trời cao xanh, vẫn luôn dõi theo con, con luôn tin như vậy. Với mẹ con là tài sản vô giá. Và con biết, mẹ đang mỉm cười với con.

Tháng Ba yêu thương là của mẹ, con ở đảo nhỏ luôn nhớ câu mẹ thường hay nói: Tháng Ba về nghĩa là mùa Xuân đang chín. Trên đảo cũng vậy mẹ à, tháng Ba bầu trời xanh thắm, sóng gió hiền hòa, cánh hải âu chao nghiêng. Nhưng rồi cũng có những màn mưa, những giận hờn giông tố của đất trời… Qua đêm rồi có những sớm mai thức dậy đã thấy hừng đông, sóng gió yên đến lạ, vạt nắng trong trẻo chui vào ngách cửa… Cảnh đẹp đó khiến con yêu đảo nhỏ vô cùng. Mỗi ngày trên đảo, quyết tâm của con lại được nhân lên. Ngoài ca gác, giờ huấn luyện, con vẫn dốc hết sức mình miệt mài ôn luyện để sau khi hoàn thành nhiệm vụ trên đảo trở về đất liền con sẽ thi vào Học viện Hải quân.

Em Na giờ đã là nữ sinh lớp 10 rồi đó mẹ, không còn thường xuyên khóc nhè vì nhớ mẹ. Nói chuyện qua điện thoại, con bé liên hồi dặn anh trai giữ gìn sức khỏe và hoàn thành tốt nhiệm vụ, mọi việc ở nhà đã có bố và em lo. Con bé ríu rít đủ chuyện, không quên khoe cây bưởi đang mùa hoa nở trắng ngần, thơm phức khắp vườn nhà và con ngõ nhỏ, rồi lại đọc thơ nhớ mẹ…

“Tháng Ba về bẽn lẽn chớm tinh sương/ Gốc hoa gạo đầu làng lặng yên đứng/Thiếu bóng mẹ mỗi khi ra đồng sớm/ Hoa nở rực rồi chẳng thấy mẹ đâu/ Tháng Ba về hương bưởi quyện vào nhau/ Vườn thêm xanh tiếng chim vui rộn hót/ Con trở về được nghe tiếng hát/ À… ơi… à… tiếng mẹ hát ru êm”.

Khôi Lê

Bài viết, video, hình ảnh đóng góp cho chuyên mục vui lòng gửi về bhqdt@baohaiquanvietnam.vn