Gia đình chắp cánh ước mơ

HQVN -

Anh Vũ xa thương! Tàu anh đi công tác xa, không có sóng điện thoại nên em chẳng thể nào nhắn tin hay gọi điện cho anh được. Mẹ bảo, không có sóng điện thoại thì viết thư cho anh, ngày xưa bố mẹ toàn viết thư cho nhau chứ có điện thoại như bây giờ đâu! Mà mẹ mình dạo này hay lắm anh ạ.

Bữa ăn nào cũng nhắc tới tên Vũ, hết Vũ trong phim “Về nhà đi con” xong lại nhắc đến anh làm bố và em cười như nắc nẻ (hi hi..!). Rồi mẹ cứ bảo em cố gắng học tập, phấn đấu như anh Vũ nhà mình vì anh là niềm hãnh diện, tự hào của gia đình ta. Vậy là em gái của anh đã đỗ vào tốp đầu của trường đại học mà lâu nay cả nhà mình luôn ao ước rồi nhé, thưa đồng chí thuyền trưởng Hải quân đẹp trai! Em thấy “hơi bị ha-oai”, còn anh thế nào??!!

Vườn lan chiến sĩ trên đảo Trường Sa Đông. Ảnh: PV

Anh trai ơi!

Nãy giờ em toàn trêu đùa nhí nhố với anh thôi. Em biết, anh và bố mẹ rất vui khi em đã đạt được mục tiêu của mình trong học tập. Bố đã đưa em lên trường nhập học xong rồi anh ạ! Anh biết không, em cũng rất vui và hạnh phúc khi được trở thành tân sinh viên của ngôi trường mơ ước. Vậy là hôm nay em bắt đầu cuộc sống của một sinh viên xa nhà. Trước đây, khi đang là học sinh phổ thông, tâm trạng háo hức hân hoan chào đón năm học mới luôn thường trực thì giờ đây, em cảm thấy cảm xúc hân hoan ấy lại trải qua nhiều cung bậc khác nhau. Không còn cảm giác xa lạ, e thẹn nép vào người mẹ khi bước vào ngôi trường tiểu học, không phải là sự rụt rè, ngây ngô như ngày đầu tiên bước vào trường trung học cơ sở mà cũng không hẳn là sự hồi hộp, lo âu như khi bước chân vào trường trung học phổ thông. Lần đầu tiên đặt chân tới trường, em đã cảm nhận được một  tình cảm thật kì lạ, một thứ cảm xúc khó có thể đặt tên. Đó là sự ngỡ ngàng, lạ mà quen xen lẫn chút tự hào, hãnh diện.

Em không thể quên được những đêm bố mẹ mất ngủ vì thương cô con gái út phải thức khuya ôn bài hay những đêm anh ngồi giảng giải cho em về những phương trình, những con số. Làm sao quên được hình ảnh lo lắng của bố, của mẹ đợi chờ em đi thi dưới cái nắng gay gắt, chói chang của mùa hè… Em hiểu rằng, con đường phía trước còn nhiều gian nan, thử thách nhưng chính điểm tựa gia đình đã tiếp thêm động lực, tinh thần để em tiếp tục phấn đấu vươn lên trong học tập, tiếp cận nguồn tri thức mới, tu dưỡng, rèn luyện bản thân, trở thành người có tri thức, năng động, sáng tạo, là những công dân có ích cho đất nước. Trong những ngày đầu tiên của cuộc đời sinh viên, cũng như các bạn khác, dù còn nhiều bỡ ngỡ, khó khăn nhưng em thấy rất vui mừng, tự hào và tràn đầy cảm xúc về một cuộc sống mới, cuộc sống sinh viên anh ạ!

Anh Vũ ơi!

Ở ngoài khơi anh và mọi người có khỏe không ạ? Sóng có lớn lắm không anh? Hôm nọ xem ti vi thấy các anh bộ đội Hải quân vượt sóng gió to để cứu tàu cá của dân bị nạn mà thấy thương các anh quá. Xem xong tin, mẹ lại bảo em, đấy, đồng đội của anh Vũ của con vất vả như vậy đấy, con phải học tập bản lĩnh và lòng dũng cảm như các anh. À, mà em báo cho anh tin này (quan trọng thứ nhì): Chiều qua chị Huệ lên trường thăm em, chị ấy bảo sao anh đi lâu thế, muốn gọi điện, nhắn tin mà cũng chẳng được (em biết thừa là chị ấy nhớ anh, hi hi..!).

Còn tin quan trọng thứ nhất là đây: Em chính thức “cấp phép” cho anh thực hiện lời hứa thưởng điện thoại khi em thi đỗ đại học tốp đầu nhé! (Hi hi..!).

Vậy anh nhé, chúc anh và đồng đội mạnh khỏe, công tác tốt. Hẹn gặp lại anh trai!

Em, Ánh Dương.

Ánh Dương

Bài viết, video, hình ảnh đóng góp cho chuyên mục vui lòng gửi về bhqdt@baohaiquanvietnam.vn