Đất nước nơi đầu sóng

Chẳng có gì là bờ sóng đâu em

Chỉ chữ S bên Biển Đông là có thật

Đem dáng trinh nguyên trầm mình vào đất

Làm bến bờ đón ngọn sóng khơi xa…

Cao vút Trường Sơn bên biển hiền hòa

Chiều bâng khuâng thương Hoàng Sa nhớ mẹ

Ơi, Việt Nam! Dẫu mưa nguồn, chớp bể

Vẫn vững vàng nơi đầu sóng vô biên.

 

Sóng chẳng đắp bờ giam mình đâu em

Nối từng lớp theo trùng dương đi mãi

Nếu một ngày sóng kia tĩnh tại

Thì đại dương thành biển chết mà thôi!

 

Bốn ngàn năm thương quá, Việt Nam ơi!

Xương trắng, máu rơi mặn nơi đầu sóng

Lời thề Lý Sơn ngàn năm vang vọng

Gió dập, sóng dồi đẩy tầm vóc ta lên…

 

Em hãy nhớ, xin em đừng quên

Nếu Tổ quốc mình được nhìn từ biển*

Nơi mắt bão họa xâm lăng ập đến

Mỗi chúng ta nguyện làm sóng Bạch Đằng!

 

Sóng bạc đầu mây trắng tóc đợi trông

Mẹ tiễn cha đi ngút chân trời, góc bể

Nơi đảo xa có người lính trẻ

Nhớ đất liền trên mỏm đá san hô.

 

Chiều quê hương nghe sóng vỗ bờ

Lời biển hát tự bao đời vẫn thế

Trường Sa ơi, hãy giữ yên biển mẹ!

Để Len Đao hòa sóng với Vành Khăn…

 

Chữ Thập ơi, không thể cách ngăn

Như đứa con luôn vỗ về bên mẹ

“Muối mặn… gừng cay…” lời ru thuở bé

Chung thủy mặn nồng - cốt cách Việt Nam!

 

Ôi, cát giòn no nắng miên man

Nằm nghiêng mình bên hàng dương ca hát

Mỗi bình mình nghe trái tim thầm nhắc:

Tổ quốc mình nơi đầu sóng gian lao!

Hà Trọng Lưu

 

(*) Mượn nhan đề bài thơ “Tổ quốc nhìn từ biển” của nhà thơ Nguyễn Việt Chiến. 

Bài viết, video, hình ảnh đóng góp cho chuyên mục vui lòng gửi về bhqdt@baohaiquanvietnam.vn