
Đứng trước biển em thấy mình nhỏ bé Như trong vòng tay anh vững chãi, chở che Biển dữ dội, dịu êm từng đợt sóng Anh tĩnh lặng, ân cần mỗi phút bên em…
Gió xô ngàn con sóng bạc về đâu?
Em tự hỏi giữa mênh mông trời nước
Câu hỏi ấy dễ gì ai biết được
Bởi sóng tan rồi – có về tới chốn kia?!
Hoàng hôn xuống trải một màu đỏ tía
Cát dưới chân em cũng khô cứng mất rồi
Mặt trời hồng đang hòa vào với biển
Vị biển mặn mòi đang lan tới tim em.
Em sẽ lại về - về nơi ấy - có anh,
Không như những con sóng bạc đầu lưu lạc;
Em lại về và cùng anh chung bước
Trên chặng đường dài đang đợi phía xa…
Đỗ Thị Thu Hương
Bài viết, video, hình ảnh đóng góp cho chuyên mục vui lòng gửi về
bhqdt@baohaiquanvietnam.vn